Chồng tôi gây bất ngờ khi mặc cả quyết liệt để mua đôi tất trên vỉa hè.
Sau 3 năm sống chung, tôi nhận ra mình là một người phụ nữ và vợ hạnh phúc. Tôi muốn chia sẻ câu chuyện vợ chồng đầy cảm động của mình để mọi người, dù là mẹ hay vợ, có thể tìm thấy niềm hạnh phúc nhỏ bé. Tôi kết hôn năm 2012, khi chúng tôi còn nghèo, lương tháng chỉ 15 triệu. Sau nửa năm, mâu thuẫn nảy sinh chủ yếu về tiền bạc và sự thiếu quyết tâm trong công việc của chồng. Tôi đã khuyên anh bỏ việc nhà nước để mở nhà hàng, nhưng anh từ chối. Vì điều đó, tôi thường chỉ trích anh và bắt đầu tiết kiệm triệt để, không mua sắm gì cho anh trong 4 tháng.
Chồng tôi suốt 4 mùa chỉ mặc một kiểu đồ, mùa đông thì thêm áo khoác cũ. Tôi không dám cắt xén thức ăn vì sợ chồng tụt huyết áp, dù anh ăn khỏe. Tôi luôn than thở hết tiền trong bữa cơm, nhưng nhận ra nồi cơm không bao giờ vét cạn và thức ăn thường thừa cho bữa sau. Chồng chỉ ăn bánh bao sáng, không ăn phở hay cháo như trước. Tôi vô tình hài lòng vì tiết kiệm được chút tiền. Những ngày tháng khó khăn trôi qua, mùa hè nóng bức, chồng lại hay cảm thấy nóng. Tôi chỉ cho phép anh bật điều hòa một lúc rồi giả vờ rét để anh tắt đi, sợ tốn điện. Không biết từ lúc nào, tôi trở thành một người vợ giật gấu vá vai như vậy.
Hồi đó, chồng tôi thường mang về một bộ mỹ phẩm mới cho tôi mỗi khi bộ cũ gần hết. Tôi không nghĩ anh mua vì biết anh không có nhiều tiền, lương hàng tháng đều chuyển thẳng vào tài khoản của tôi. Tôi chỉ cho anh 300 ngàn tiền xăng, không có khoản nào khác. Khi hỏi, chồng bảo chị đồng nghiệp cho, vì con gái chị ấy ở Nhật gửi về nhưng không dùng hết. Tôi tin lời anh và cảm ơn chị đồng nghiệp. Thực ra, chồng tôi đã tiết kiệm từ khoản tiền tôi đưa cho anh hàng tuần để mua những bộ mỹ phẩm đắt tiền cho tôi. Mãi sau này tôi mới biết anh đã gom đủ tiền rồi mới vào trung tâm thương mại mua tặng tôi, trong khi tôi tưởng là quà được cho không.
Khi thấy chồng ngồi bên vỉa hè mặc cả mua tất chân, tôi không khỏi xúc động. Trước đây, tôi từng ghét những người đàn ông mặc cả từng đồng, nhưng giờ đây, chồng tôi, người sẵn sàng chi tiền cho những món quà đắt tiền, lại đang tiết kiệm từng đồng cho một đôi tất. Tôi cảm thấy nghẹn ngào, muốn khóc nhưng không dám dừng lại lâu vì sợ chồng phát hiện. Tôi vội vã phóng xe đi, không hiểu vì sao mình lại muốn trốn chạy như vậy.
Khi về nhà, tôi nhận ra đã lâu không mua cho chồng một đôi tất. Dạo này anh gầy đi, nhưng khi tôi hỏi, anh chỉ cười bảo mọi người khen anh gọn gàng hơn. Tôi cảm thấy ân hận vì đã không chăm sóc anh, nhưng cũng hạnh phúc vì nhận ra tình yêu thương của anh dành cho mình. Tôi quyết tâm sẽ đối xử tốt với chồng hơn. Tôi hy vọng các chị em cũng sẽ hiểu và trân trọng những nỗi niềm của các ông chồng, để có cái nhìn khác về người bạn yêu.



Source: https://afamily.vn/toi-sung-so-nhin-chong-mac-ca-kich-liet-de-mua-doi-tat-tren-via-he-6292.chn